Chương 84
Editor: Lăng
Đương nhiên là Trịnh Mật không thể thừa nhận rồi, nàng bình tĩnh nói: "Chỉ là nhớ đến chuyện khi đó nên lòng thấy hoài niệm thôi."
Minh Tô nghe thế cũng tự thấy đúng thật, gật gật đầu. Đúng là khiến người ta rất hoài niệm. Nàng ân cần nói: "Không cần nhịn cười đâu, ta cũng rất hoài niệm."
Dáng vẻ nàng thiên chân vô tà đến thế, hoàn toàn không biết vì sao Trịnh Mật lại nhịn cười, trái lại càng làm nụ cười Trịnh Mật sâu hơn, dưới ánh nến mi mục như họa: "Bệ hạ nói phải."
Minh Tô lại cúi đầu lật thoại bản trong tay đọc, đọc nhanh như gió.
Mấy năm nay nàng cũng xem qua không ít thoại bản, đặc biệt là những ngày nhận định hoàng hậu chính là A Mật. Vì để tìm manh mối nên nàng đã sai người mua về không ít, đọc từng quyển từng quyển một. Tuy là đã đọc nhiều như vậy nhưng khi nhớ lại thì ấn tượng sâu nhất vẫn là quyển này.
Thật ra quyển thoại bản này kể về chuyện gì thì Minh Tô đã không nhớ rõ nữa. Nhưng tình cảm mãnh liệt giữa các nàng vào đêm mà nàng đã cùng đọc với A Mật vẫn khắc sâu trong lòng nàng.
Minh Tô đọc được nửa cuốn thì sắc trời đã không còn sớm.
Tâm trí Trịnh Mật không đặt lên việc khâu vá, cả tối nay cũng không may được mấy đường. Nàng đặt vải và kim chỉ vào giỏ kim chỉ, gọi Vân Tang đến lệnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-hon/196875/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.