- Ngươi đây là khen ta hay còn là khen ngươi a!
Lăng Tiếu trêu ghẹo nói.
- Đức hạnh!
Ngọc Liệt Diễm vũ mỵ quở mắng Lăng Tiếu một tiếng, khuôn mặt toàn là vẻ hồng nhuận.
Ba người xuyên qua hành lang, đi vào trong đình viện, chỉ thấy có mấy nữ tử tuyệt sắc đang tĩnh otaj ở bên trong, lắng nghe một nữ tử trong đó đang đánh đàn.
Một đạo dư âm kết thúc, chư nữ bên trong đình viện đều hướng về phía ba người Lăng Tiếu nhất tề nhìn đến.
- Thiếu gia lại mang theo nữ nhân trở về rồi!
Một nữ tử thân mặc tố bạch hơi có chút ghen ghét mà nói.
- Nhìn giống như là yêu tinh, thưởng thức của thiếu gia làm sao càng lúc càng kém!
Một nữ tử khuôn mặt mang theo nét hồng hào ở một bên phụ họa nói.
Trong chữ nữ, nữ tử phong vận ở giữa kia liền nhẹ bước lên mấy bước, đến trước Lăng Tiếu, sửa sang lại xiêm y của hắn thản nhiên nói:
- Ngươi trở về ròi!
- Ừ, lại để cho các ngươi lo lắng ròi!
Lăng Tiếu nhẹ cầm lấy tay nàng rất là ấm áp nói.
Mà lúc này hai đạo thanh âm nhất trí kinh ngạc vang lên:
- Làm sao sẽ là ngươi!
Một thiên tính vũ mỵ sáng sủa, một thiên tính lạnh như băng, cự người ngoài ngàn dặm, một hỏa một băng vốn là tính cách hoàn toàn bất đồng cùng thuộc tính tương khắc.
Tồn tại của bọn họ tựa hồ chính là đối đầu trời sinh, từ lúc Tử Thiên tông kia, liền thời khắc đấu võ mồm không ngừng, thậm chí còn sẽ động đao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-khong-thien-ha/1395392/chuong-1274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.