Luân phiên kịch chiến, quả nhiên đủ thảm thiết, cũng may Lăng Tiếu vẫn một mực mang theo không ít nhân mã cường đại bên người, bằng không lần này đã dữ nhiều lành ít rồi.
Địa Liệt Viêm Hổ trong miệng hất lên, ném thi thể cả trăm mét của Lôi Xà đến trước mặt mọi người.
Phanh!
Thi thể nện xuống khiến một hồi bụi mù tung tóe vẩy lên.
Địa Liệt Viêm Hổ biến hóa thành nhân hình rơi vào trước người Bại Gia Tử quì xuống nói:
- Vương tử điện hạ may mắn không làm nhục mệnh!
Bại Gia Tử nhướng mày nói:
- Tên nhân loại khác đâu?
- Ách... Bị hắn chạy thoát!
Địa Liệt Viêm Hổ lộ ra vẻ xấu hổ, gãi ót đáp.
- Ngươi phế vật này!
Bại Gia Tử tức giận quát to một tiếng, trực tiếp đá một cước vào lồng ngực cường tráng của Địa Liệt Viêm Hổ mắng.
- Thực xin lỗi vương tử điện hạ, ta... để ta đi bắt hắn về cho vương tử điện hạ xử lý
Địa Liệt Viêm Hổ hoảng sợ vội nói xin lỗi.
- Bắt cái rắm, bổn vương không có thời gian ở đây tốn thời gian với ngươi, thật không biết Tam gia gia sao lại để phế vật như ngươi đi theo ta nữa!
Bại Gia Tử vung nắm đấm không ngừng đánh tới Địa Liệt Viêm Hổ.
Lực đạo của hắn cũng không kém, đánh cho Địa Liệt Viêm Hổ không ngừng bay ra ngoài, nhưng Địa Liệt Viêm Hổ lại không hề dám vận kình hoàn thủ, giống như một tiểu thụ chịu ngược đãi vậy, khiến người thấy mà cực kỳ đáng thương, một chút phong phạm của linh thú bát giai cường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-khong-thien-ha/1395423/chuong-1291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.