Nhưng mà hắn tới trước Vân Mộng Kỳ thì trưởng lão Liên Hoa Giáo trong nháy mắt ngăn trước mặt Vân Mộng Kỳ.
Một tên Thần Vương đỉnh phong quát lên.
- Người tới là người phương nào, mau báo danh!
Lăng Tiếu thức tỉnh, trong tay xuất hiện lệnh bài, trên lệnh bài có hoa văn hoa sen, lóng lánh sáng ngời!
- Ngươi là người trong giáo ta?
Tên Thần Vương đỉnh phong lạ lùng.
Lăng Tiếu không có giải thích với nữ nhân này, thừa dịp nàng ta ngây người, hắn tăng tốc lên cực hạn, trực tiếp tránh qua nàng ngăn cản tới trước mặt Vân Mộng Kỳ.
Hắn nhìn thẳng vào nàng, bàn tay to từ từ nâng lên, hắn vuốt ve dung nhan mềm mại mê người của nàng.
- Mộng Kỳ... Ngươi đã đẹp hơn!
Lăng Tiếu thập phần động tình nói ra.
Trong mắt nàng nàng chính là tiên nữ, chính là nữ nhân đầu tiên khiến hắn động tâm, càng là nữ nhân trọng yếu nhất trong lòng.
- Rời khỏi thần nữ!
Tên Thần Vương đỉnh phong sau lưng là hộ pháp trưởng lão của Vân Mộng Kỳ, nàng kinh hô một tiếng, muốn ra tay giết Lăng Tiếu.
- Tống trưởng lão ngươi lui ra đi, hắn... Hắn là phu quân ta!
Vân Mộng Kỳ nói một câu.
Ngay sau đó nàng nhào vào ngực Lăng Tiếu và khóc rống lên.
Ô ô!
Tiếng khóc đau thương, khóc thiên hôn địa ám, khóc tới mức vạn vật cũng bi thương.
Những năm này nàng không biết mình có một nam nhân yêu thương, nàng đã quên hắn đi, quên mất ước định với hắn, quên đi lời thề của nàng...
Mặc dù đây không phải sai lầm của nàng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-khong-thien-ha/1396424/chuong-1868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.