Vào một buổi sáng nọ, tại một bình đài nhỏ nằm lưng chừng một ngọn núi nhỏ có tên là Tiểu Thiên sơn, cùng với vầng dương đang ló dạng thì một tay thiếu niên vũ dũng cũng đã thức dậy.
Việc đầu tiên cần phải làm mà tay thiếu niên vũ dũng nọ thường vẫn làm trong sáu năm qua là chạy đến góc trong cùng của bình đài để bái lạy trước một nắm đất nhỏ. Sau khi nói lầm thầm gì đó trong miệng một lúc lâu, tay thiếu niên vũ dũng nọ liền đứng dậy, tiện tay vén lại cho gọn tà áo dài. Đoạn hét lên một tiếng lớn, tay thiếu niên bắt đầu vung tay múa chân theo từng thế từng thức quyền phát một
Quyền pháp càng về sau thì thân thủ của tay thiếu niên nọ càng trầm trọng hơn. Cũng như những giọt mồ hôi đang rịn trên khuôn mặt non tơ của chàng thiếu niên càng lúc càng lớn và nhiều hơn.
Để sau cùng, khi chấm dứt quyền pháp, tay thiếu niên đã tung mình bay ngược về phía sau, cùng lúc với động tác xoay người thì song quyền của tay thiếu niên ấy lần lượt tung ra nhanh như thoi đưa vào vách đá chắn lối phía sau bình đài.
- A!
Bình! Bình!
Công phu dùng cánh tay nhục thể vỗ như thôi sơn vào vách đá, gây lên hai tiếng chấn động ầm ầm, những tưởng làm cho tay thiếu niên nọ hài lòng mãn nguyện, nào ngờ tay thiếu niên đó chỉ xuýt xoa lắc đầu, biểu thị ý không được hài lòng khi nhìn vào vách đá, chỗ song quyền vừa chạm vào, vẫn phẳng lì không có vết tích gì cả.
Tuy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-long-cuu-chuyen/546456/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.