Phong Đô sơn miên miên vô tận, hắc vân dày đặc, âm khí xung thiên như u minh địa ngục.
Theo truyền thuyết, nơi đây là âm phủ, hồn phách những người chết đều quy về.
Hắc vụ ào ạt tựa hồ có trăm ngàn quỷ ảnh đang nhe nanh múa vuốt, sát khí xung thiên.
Thần Nam không phải đến đây lần đầu, phát giác hình như mình "có duyên" với nơi này, mỗi lần đến đều trải qua một trường sinh tử huyết chiến. Không biết hôm này sẽ gặp chuyện gì: "Phong âm đại trận" trong truyền thuyết hay lời đề tỉnh của Ngũ tổ khiến hắn cảnh giác.
Tuy biết Phong Đô sơn không phải nơi tốt lành nhưng hắn không sợ biến cố phát sinh, hơn nữa còn hi vọng xảy ra chuyện gì đó. Nhân cơ hội sức mạnh bát hồn vẫn còn, hắn muốn giải quyết vài ba ẩn hoạn.
Tương lai không thể đoán được, khi những nhân vật hùng mạnh của đệ ngũ giới lên, ở đây mà còn ẩn hoạn chắc chắn sẽ gây ra biến cố không đơn giản.
"Thần Nam ca ca, sao lại đến chỗ quỷ khí âm u này, khó chịu lắm." Tiểu Phượng Hoàng khiếp hãi đứng vai hắn, nhỏ giọng hỏi.
Tiểu Bất Điểm tuy đã là Thần Vương nhưng vẫn nhát gan như hồi còn nhỏ, Thần Nam chỉ biết lắc đầu, nó còn phải rèn luyện nhiều.
"Ta muốn luyện hung binh nên cần vô tận sát khí ở đây. Ồ, hành động này lại tạo phúc cho bách tính. Ở đây mai táng ngàn vạn quân hồn, bị tuyệt trận phong tỏa, âm khí ngày càng nặng, sẽ có ngày bùng phát, chưa chừng sẽ giết chết vô số sinh linh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-mo-2/702890/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.