Lộc cộc... lộc cộc...
" Tránh ra!!!"
Một đoàn binh lính đông đúc tiến đến về phía quán trọ... Người dẫn đầu đoàn lính chính là Lưu Trác Thiên.
" Thưa tướng quân! Chúng ta xông vào chứ!?"_ một tiểu tướng chắp tay đợi lệnh.
Hắn gật đầu. Tên tiểu tướng hô lớn.
" Có người báo án rằng quán trọ này đang có sát nhân đã thảm sát tất cả những người trong quán. Người đâu! Chia nhau bao vây khắp quán trọ này, còn lại theo ta xông vào truy bắt phạm nhân!!!"
" Rõ!!!"
Người dân hiếu kỳ tụ tập lại...
" Nghe nói có ai đó giết người rồi... ghê quá!!!"
" Thành chủ điều ra một đoàn lính thế này hẳn tên phạm nhân kia rất mạnh đó, chúng ta tốt nhất tránh xa chỗ này đi"
" Ta rất tò mò không biết phạm nhân đó là người như thế nào? Giết người không gớm tay"
" blablabla... "
" Tướng quân... không có người"_ một tên tiểu tướng bước ra thông báo.
Lưu Trác Thiên cau mày khó chịu... Chẳng phải hắn ta nói đã cầm chân bọn chúng lại rồi sao??? Sao bây giờ lại không còn một bóng người?!!
Hắn xuống ngựa bước vào trong quán.
Mọi vật trong quán đều lộn xộn cả lên, những bộ phận rời rạc của con người đều bị phân tán khắp nơi...
" Theo điều tra... thần thấy ở đây từng có cuộc ẩu đả lớn...nhưng không hiểu tại sao lại không gây chú ý đến người dân bên ngoài hơn nữa..."
" Cho người xử lý gọn nơi này..."_ Lưu Trác Thiên bất chợt cắt ngang.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-nu-ngao-cuong-thien-ha/78298/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.