Sau khi nói xong, phát hiện mọi người đều nhìn mình ánh mắt kỳ quái, anh ta giải thích: "Tôi nhìn dưới góc độ của một nhϊếp ảnh gia.
"
"! ! " Còn không phải biếи ŧɦái giống nhau à?
Phùng Sơ tiếp tục ghép các mảnh hình ghép trong tay mình, Thanh Phong và Triệu Nguyên cũng ghép phần riêng của họ.
Trần Ngưỡng im lặng nhìn ảnh cánh tay Phùng Sơ ghép ra, tay áo màu đỏ.
Anh nghĩ đến mảnh ghép trong lều của mình, chính là màu này, lúc đó anh đoán là một cái xô nhựa màu đỏ để đào cát, Triều Giản thì nói đó là một chiếc váy màu đỏ.
Bây giờ xem ra, bị Triều Giản nói trúng rồi
Thi thể của một người phụ nữ và quỷ hồn đều ở bãi tắm, Trần Ngưỡng nhìn quanh một vòng, cái ót tê dại, anh đi tới bên cạnh Triều Giản ngồi xuống.
Trần Ngưỡng đụng trúng khuỷu tay của Triều Giản, tòa tháp nhỏ được xây bằng cát đổ xuống.
Hắn nhìn chằm chằm một lúc, rồi lại xếp chồng lên nhau.
"Tôi thật sự nghĩ không ra, gϊếŧ người, trực tiếp ném xuống biển không phải được rồi sao.
" Triệu Nguyên nhịn không được nói ra nghi hoặc trong lòng, "Vì sao còn muốn phí sức vùi vào trong cát, còn chặt ra?.
"
Trương Kính Dương kéo lấy da đầu ngứa ngáy, bím tóc bị hắn túm rối tung lên: "Nói như vậy, thi thể không phải ở chỗ này bị băm, mà là bị gϊếŧ ở nơi khác rồi mới bị chặt ra nhiều khúc, rồi xách tới đây chôn.
"
"Ném xuống biển không phải tiện hơn sao.
"
Triệu Nguyên tháo mảnh ghép ghép sai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-phan-so-019/1779740/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.