Quan Ứng Quân cảm nhận được hơi ấm còn sót lại trên chiếc khăn tay, ngửi thấy mùi hương tươi mát ẩn trong lớp vải bông mềm mại.
Hắn đột nhiên sững người.
Gió và mưa đập vào nóc xe và cửa kính, hòa cùng nhịp tim dồn dập, tạo thành những âm thanh hỗn loạn.
Một cơn gió lớn bất ngờ thổi bay tấm biển hiệu của một tiệm trà sữa gần đó, tấm biển kim loại rơi xuống đất, tạo ra một tiếng vang lớn.
Quan Ứng Quân giật mình hoàn hồn.
Hắn giơ tay nắm lấy tay Giản Nhược Trầm.
Đầu ngón tay người đàn ông còn đọng nước, ẩm lạnh, nhưng lòng bàn tay lại nóng rực, như thể có một ngọn lửa đang bùng cháy.
Sức nóng ấy khiến Giản Nhược Trầm khẽ run.
"Sao tay lạnh thế?" Quan Ứng Quân lấy chiếc khăn bông trong tay cậu, giọng trầm khàn, "Để tôi ủ cho."
Hắn vừa dùng khăn lau qua khuôn mặt mình, lại đưa lên lau khô mái tóc ướt.
Một tay vẫn nắm chặt lấy tay Giản Nhược Trầm.
Hơi ấm không ngừng truyền từ lòng bàn tay đến toàn thân, Giản Nhược Trầm khẽ rút tay ra, nhưng lại bị siết chặt hơn.
Lòng bàn tay người đàn ông thô ráp, gốc ngón tay có vết chai, lòng bàn tay còn lưu lại một vài vết sẹo.
Sau khi lau xong mặt và tóc, Quan Ứng Quân kéo nhẹ tay Giản Nhược Trầm về phía mình, "Đưa tay kia đây."
Giản Nhược Trầm nói: "Không cần đâu. Tôi hơ tay trước gió nóng một lát là được."
Quan Ứng Quân hơi khựng lại, rồi đưa tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tham-bi-van-nguoi-ghet-dung-tien-ty-mua-long-nguoi/2839700/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.