Quan Ứng Quân không nghĩ ngợi gì, lập tức vươn tay túm lấy cổ áo của Kiều Giác Dân, mạnh mẽ nhấc hắn khỏi mặt đất, ngăn cản hành động tự sát của hắn.
Hắn lật người Kiều Giác Dân lại, vặn ngược hai tay ra sau, móc còng tay ra khóa lại.
Một loạt động tác như nước chảy mây trôi, Kiều Giác Dân còn chưa kịp phản ứng đã bị Quan Ứng Quân dùng đầu gối ghì chặt xuống đất, hoàn toàn không thể động đậy.
Nhịp tim đang dồn dập của Giản Nhược Trầm dần bình ổn trở lại.
Quyết tâm tự sát của Kiều Giác Dân thật sự khiến người ta phải kinh hãi.
Lúc hắn định liều mạng, vẻ mặt kiên quyết, không chút sợ hãi. Nhưng đến khi bị còng tay lại, đồng tử lập tức giãn nở, hoảng sợ tột cùng.
Hắn không sợ chết, chỉ sợ không chết được.
Sắc mặt Giản Nhược Trầm hơi nặng nề, "Quan sir, khăn tay."
Quan Ứng Quân lập tức xách Kiều Giác Dân dậy, lấy khăn tay vo tròn lại nhét vào miệng hắn, ngăn không cho hắn cắn lưỡi tự sát.
Kiều Giác Dân hoàn toàn tuyệt vọng.
Hắn không hiểu rốt cuộc vì sao lại thành ra thế này, rõ ràng chỉ còn một chút nữa thôi!
Mọi người trong đội A đều thở phào nhẹ nhõm.
Quan Ứng Quân nửa kéo nửa áp giải Kiều Giác Dân xuống lầu, tránh để tên thích tìm đường chết này nhân cơ hội lăn xuống cầu thang. Tống Húc Nghĩa tụt lại phía sau, đầu gối mềm nhũn, trong lòng trào lên một nỗi sợ hãi muộn màng.
Nếu Giản Nhược Trầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tham-bi-van-nguoi-ghet-dung-tien-ty-mua-long-nguoi/2839743/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.