Chương 72
Sau khi thuỷ triều rút, thường xuyên có tôm cá sò mắc cạn trên bờ biển, Khương Mạt và Chu Vận Hàm đến sớm, hai người một trước một sau khom lưng tìm kiếm.
Đột nhiên, Chu Vận Hàm ở phía sau đột nhiên kêu lên một tiếng kinh ngạc: “Chị Mạt Mạt, ở đây có một con cua, em không dám bắt.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khương Mạt quay đầu nhìn, cười: “Con ấy nhỏ quá, để nó đi đi.”
Vừa rồi cô cũng nhìn thấy, không quan tâm.
Nhỏ sao?
To hơn cua chiên giòn cô ăn lúc nãy nhiều.
Nhưng Chu Vận Hàm vẫn tiếc nuối ‘ừm một tiếng, một bước quay đầu ba lần tạm biệt cua nhỏ.
[Con cua này chắc không nhỏ nữa chứ? To hơn cua lông tôi mua nhiều.]
[Người vùng duyên hải không nhịn được rồi, bắt hải sản vốn dĩ chính là bắt to thả nhỏ, loại này rõ ràng là cua vẫn chưa trưởng thành, ai bắt sẽ bị mắng đó.]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-the-toi-bi-xuyen-qua/1660642/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.