Con đường dẫn vào biệt thự ngập tràn màu nắng vàng ươm. Bao lâu rồi cô chưa thấy nắng. Tia sáng nhảy nhót trên những chiếc lá xanh, trượt dài trên các bãi cỏ mơn mởn. Ở đây trồng rất nhiều hoa hải đường, mẫu đơn và hoa quỳnh. Nhắc tới hoa quỳnh cùng mẫu đơn, Băng Vân nén lại nỗi buồn khi nhớ về khu vườn của mình tự tay vun trồng bao năm.
- Chị Băng Vân, tới biệt thự rồi.
Nghe Tĩnh Nhi nói, cô nhìn về phía trước. Một tòa biệt thự màu trắng kem hiện ra dưới khung trời xanh trong.
Bước ra khỏi “cục sắt biết đi”, Băng Vân cảm nhận được không khí thật thoáng đãng, gió vờn nhè nhẹ qua khuôn mặt cô.
“Xem ra nhân gian không chán như ta tưởng. Ở đây không khí tốt hơn thiên cung nhiều.”
- Quản gia Văn, bà giúp cháu sắp xếp cho chị ấy vài thứ cần thiết. Tĩnh Nhi nói với một người phụ nữ trung niên ngoài bốn lăm tuổi.
- Vâng, cô chủ.
Tòa biệt thự này còn rộng lớn hơn Băng Vân tưởng tượng nhiều lần. Ban nãy là tòa nhà chính, nơi Tĩnh Nhi ở nằm đằng sau.
Một khu nhà màu hồng phong cách công chúa. Nó được bao bọc bởi một rặng cây cỏ lớn và hàng rào chắn xung quanh. Tuyệt nhất là nhà có mái hiên, bên mái hiên có một cây hoa quỳnh.
- Chị Băng Vân, sau này chị ở đây cùng với em, nếu không có việc gì thì đừng đi lên nhà chính hoặc tòa nhà đối diện đằng kia nhé.
Tĩnh Nhi dặn dò cô, đồng thời chỉ tay về bên phải, ở đó tọa một tòa nhà phong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tien-cung-biet-cuong-si/357547/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.