Đại sảnh Ngôn gia, ngoài trừ sáu huynh đệ Ngôn gia xếp hàng dọc còn có thêm một nhân vật mới.
Vân môn Chu Sa công tử, Vân Tịnh Thư.
Ngôn đại lão gia nhìn thấy Vân công tử ngọc thụ lâm phong, lãnh khốc khí phách thì đắc ý tới mức râu cũng vểnh ngược, vui mừng tới nỗi cười không khép miệng. Vốn định tìm cho nữ nhi bảo bối một võ lâm thế gia môn đăng hộ đối, hai ngờ lại vớ được Vân công tử danh chấn thiên hạ, làm cho Ngôn đại lão gia có cảm giác ngoài ý muốn.
Ngôn đại lão gia nhìn chằm Vân Tịnh Thư, cười đến mức nếp nhăn trên mặt sâu thêm mấy tấc, cái này là cha mẹ vợ xem mặt con rể, càng nhìn càng thích
“Vân công tử, từ nay về sau chúng ta chính là người một nhà. Sơ Thất bảo bối nhà ta từ nhỏ không có mẫu thân lại lớn lên trong sự yêu thương và chăm sóc của cả nhà, cho nên mấy chuyện nữ công gia chánh thực sự sẽ làm Vân công tử phải chê cười rồi, tuy nhiên nữ nhi bảo bối của ta rất biết nghe lời, ngươi sai nàng đi đánh chó nàng sẽ nhất định không đi mắng mèo, thực sự là hảo hiền thê ah”
Ngôn Sơ Thất ngồi bên cạnh nhịn không được mà mở to mắt.
Phụ thân xem nàng như hàng tồn kho khó bán nên cố gắng quảng cáo để đẩy mạnh tiêu thụ sao? vì cái gì mà mới nhìn thấy Vân Tịnh Thư đã làm như hận không thể lập tức nhét nàng vào tay hắn?
Vân Tịnh Thư hơi nhìu mày, nốt chu sao cũng nhẹ nhàng run
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tien-nguoi-dang-lam-gi/53996/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.