Tuần đầu tiên của tháng mười được nghỉ lễ quốc khánh.
Nhiệt độ mấy ngày trước mưa cũng bắt đầu giảm xuống, mấy ngày nay thời tiết đẹp, trời quang mây tạnh, mọi người lại mặc áo ngắn tay.
Mấy ngày này gia đình Vương Chi muốn dẫn Vương Chi đi tỉnh ngoài du lịch, trong khoảng thời gian này Mạc Sanh không cần phải đến học kèm cho Vương Chi.
Mạc Sanh gần đây nhặt được một chiếc xe đẩy hàng cỡ nhỏ ở công trường, sau khi Hàn Điềm sửa lại bánh xe đẩy, chiếc xe trở thành công cụ để Mạc Sanh đem đồ đạc về nhà, Hàn Điềm có cái gì muốn nhặt Mạc Sanh đều sẽ ném lên xe đẩy.
Hàn Điềm vẫn luôn tập trung sửa chữa đồ vật Mạc Sanh nhặt về, trong khoảng thời gian này cô đang thử cố gắng sửa một cái điện thoại.
Vừa mới bắt đầu thời điểm còn có chút xấu hổ, nhưng Hàn Điềm trong khoảng thời gian này cũng đã dần dần quen, tự nhiên bắt đầu đi theo Mạc Sanh nhặt phế liệu trong bãi phế tích, hiện tại đã tích góp được một bộ công cụ sửa chữa.
Hàn Điềm hiện tại chỉ muốn sửa chiếc điện thoại này, mặc kệ sau này Mạc Sanh tự dùng hay bán đi, đều có thể kiếm được không ít tiền.
Bởi vì buổi tối sửa điện thoại đến khuya, ngày hôm sau khi Hàn Điềm tỉnh lại Mạc Sanh đã sớm thức giấc.
Mấy tháng nay, tiền Mạc Sanh bán phế phẩm cùng lương học kèm gom lại cũng hơn một ngàn.
Đối với Hàn Điềm xem ra chẳng qua chỉ là giá một bộ quần áo, nhưng đối Mạc Sanh mà nói lại là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tuong-noi-toi-lua-gat-tinh-cam-cua-em-ay/2229248/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.