Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
"Thôi, coi như ta chưa nói gì, ngươi đi về nghỉ ngơi trước đi, nhưng xin nhớ kỹ, ta, Đông Phương Linh Thiên sẽ luôn ở phía sau ngươi, chỉ cần ngươi nghĩ rõ ràng, bất cứ lúc nào lòng của ta cũng vì ngươi mà rộng mở!"
Lăng Kỳ Tuyết không biết cuối cùng nàng rời khỏi đại sảnh như thế nào, ngâm người ở ôn tuyền một lát, nằm ở trên giường lớn mềm mại, trong đầu nàng đều là một câu nói cuối cùng kia của Đông Phương Linh Thiên, lòng của hắn bất cứ khi nào cũng vì nàng rộng mở.
Từng bị Mục Tề phản bội, Lăng Kỳ Tuyết cho là nàng vĩnh viễn sẽ không sẽ tin tưởng vào tình yêu.
Nhưng một khắc kia, nàng cảm nhận được thâm tình đến từ Đông Phương Linh Thiên.
Đó là một nam nhân kiêu ngạo chỉ dành riêng cho nàng độc nhất vô nhị.
Nàng không phải chưa thấy qua Đông Phương Linh Thiên lạnh lùng, nàng không phải là chưa thấy qua Đông Phương Linh Thiên vô tình, duy chỉ có lúc đối mặt với nàng thì hắn như là một đại nam hài không biết làm gì, đầy vẻ ngây ngốc, chuyên chú thâm tình.
Kiếp trước nàng là người quyền của Lăng thị, tài phú trong tay rất nhiều, còn có bảo vật gia truyền của gia tộc, là đối tượng mà tất cả người đều ngưỡng mộ ao ước.
Mục Tề sẽ vắt óc tìm mưu kế để lấy lòng, đến lừa gạt, cũng là có thể lý giải.
Nhưng bây giờ nàng không có gì cả, thậm chí lúc nàng còn bị nói là phế vật thì Đông Phương Linh Thiên đã cứu nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-vuong-doc-phi-thien-tai-luyen-dan-su/1745843/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.