Người phát ra tiếng cười là quốc vụ khanh Tây Hoa Đức, hắn vẻ mặt trêu tức nhìn chằm chằm Hoàng
Cường, tựa cười mà như không phải cười. . Một lát sau, Tây Hoa Đức cầm lấy cốc kem trước mặt, quơ quơ, cười dài nói: "Bên trong cốc không phải thứ ăn nóng mà là thức ăn lạnh, có thể ăn ngay." Vừa nói Tây Hoa Đức vừa cầm thìa múc kem ăn, bộ dạng say mê.
Mặt Hoàng Cường trong chốc lát trở nên đỏ bừng, nổi giận đùng đùng.
Lão già Mỹ này quá kiêu ngạo.
Lý Chấn thấy Tây Hoa Đức cười nhạo Hoàng Cường, trong lòng cũng rất mất hứng.
Năm đó, khi Lâm Tắc Từ đảm nhiệm Tổng đốc Lưỡng Quảng, ở Quảng Châu cũng từng gặp phải đám lãnh sự nước ANh Pháp Mỹ dùng kem để chế giễu, Lâm
Tắc Từ đương nhiên không nhường, lại mở tiệc chiêu đãi lãnh sự Anh,
Pháp,
Lý Chấn áp chế tức giận trong lòng, cười dài nói: "Tây Hoa Đức các hạ, người này bên cạnh ta tên là Hoàng Cường, là một quân nhân rất lợi hại.
Hắn chỉ biết đánh giặc trên chiến trường, không hiểu thói quen ẩm thực của nước Mỹ, cũng không hiểu cách dùng dao nĩa, thỉnh chư vị thứ lỗi."
Sau khi nói xong, Lý Chấn cầm lấy dao nĩa, u nhã ăn thịt bò bít tết.
Động tác thuần thục của Lý Chấn, cùng với tư thái u nhã Lý Chấn thể hiện ra, khiến mày Tây Hoa Đức run lên.
Tổng thống Trung Quốc chẳng lẽ là lớn lên ở nước ngoài trên?
Nói tiếng Anh lưu loát, còn có trình độ dùng dao nĩa thuần thục, cùng với phong độ thể hiện ra,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-xa-nha-thanh/1216510/chuong-1017.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.