“Trong khoảng thời gian này, ta vẫn luôn cực kì cẩn thận, ăn cái gì cũng tra xét tỉ mỉ. Vì vậy, chắc không phải là do ăn nhầm cái gì đâu!” Mạnh Phất Ảnh trầm ngâm giây lát rồi chậm rãi nói.
Đối với điểm này nàng rất chắc chắn, nếu thật sự trong thức ăn có vấn đề gì thì nàng không thể không phát hiện ra. Cho dù dung lượng rất nhỏ, nhưng loại thuốc độc đặc biệt như vậy thì không thể có chuyện nàng không nhận ra. “Nhưng, tình trạng của Vương phi rõ ràng là…”Hồ thái y hơi do dự, mày ông cau lại, trầm giọng nói. “Có phải ta đã ngửi trúng hương liệu có độc tố gì không?” Mạnh Phất Ảnh nheo mắt lại, giọng nói có chút lạnh lùng. Nàng cảm thấy rất có khả năng này. Mùi hương là do lưu truyền ở trong không khí, mà hiện tại lại là mùa hoa nở nên có thể hương hoa đã che lấp đi mùi vị của độc hương, khiến nàng không dễ dàng phát hiện ra. “Hương liệu?”Hồ thái y trợn mắt lên. “Vâng, rất có khả năng đó… Nếu Vương phi thường xuyên ngửi thấy hương liệu có tác hại xấu đến thai nhi thì Vương phi cũng có thể gặp tình trạng như vậy…” Hồ Thái y hơi dừng lại một chút, ngẫm nghĩ một lúc rồi mới nói tiếp: “Nhưng mà hương liệu thì thường không thể có độc tính mạnh mẽ như vậy. Trừ phi, Vương phi thường xuyên ngửi thấy độc hương đó…” “Phải.” Mạnh Phất Ảnh khẽ gật đầu, ánh mắt nàng quét sơ qua mọi vật trong gian phòng. Nàng tỉ mỉ hít sâu, tra tìm xem trong phòng có mùi hương gìTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-y-ngoc-phi/570137/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.