Chương 34 Cả gia đình ngồi quanh bàn trong khi Lý Ái Vân bận rộn trong bếp.
Lâu rồi không gặp, vừa ngồi vào bàn thì bắt đầu nói chuyện gia đình, ở thế hệ của Lý Giang, tương lai tiền đồ của bản thân đã không còn quan trọng nữa nên trọng tâm của cuộc tán gẫu được nhắm vào lứa trẻ bây giờ.
Đương nhiên, chưa nói xong mấy câu thì chủ đề đã được chuyển sang người Phan Lâm.
“Mà này, Ngọc Thanh, Phan Lâm nhà em bây giờ có được thành tựu gì rồi?” Thím họ Vương Ngọc Nhàn nheo mắt hỏi.
“Ồ, nó à… nó làm việc trong bệnh xá…”
Hứa Ngọc Thanh nói với lương tâm cắn rứt.
“Bệnh xá? Cái gì? Phan Lâm biết khám bệnh sao?” Vương Ngọc Nhàn kinh ngạc.
“Mẹ, làm việc ở bệnh xá không nhất thiết là bác sĩ, có thể là y tá, hoặc cũng có thể là một tạp vụ!” Đường Trung Kiên bên cạnh cười nói.
“Cũng có lý.” Vương Ngọc Nhàn không tin Phan Lâm có bản lĩnh làm bác sĩ.
Phan Lâm cũng không có phản bác, gật đầu nói: “Đúng vậy, tôi phụ trách quét dọn trong bệnh xá.”
Ngay khi những lời này vừa dứt, Hứa Ngọc Thanh lập tức nâng chân đá vào chân của Phan Lâm một cái.
Phan Lâm quay sang nhìn, thấy Hứa Ngọc Thanhđang nháy mắt với mình.
Làm gì có người nào tự vạch áo cho người xem lưng như anh chứ?
Cả nha Đường Tấn bật cười.
“Con nói rồi mà, những người như Phan Lâm thì có thể làm được gì? Con đoán chuyện việc làm ở bệnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-y-o-re/988746/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.