Chương 123 “Mẹ, chuyện này… mấy người thực sự có phần …’ L
ý Giang khó xử nói.
“Anh… anh có ý gì? Vậy tức là anh đang trách tôi phải không? Không phải tôi lấy thêm sính lễ là vì nhà của mấy người sao? Bà già này không phải là vì nhà mấy người ư? Ôi, bây giờ trái lại còn bị chửi ngược?” Các anh chị có ý gì hả?” Bà Lý tức giận cầm gậy đập xuống đất.
“Mẹ, mẹ đừng tức giận! Mẹ đừng tức giận! Tụi con không có ý đó!” Lý Giang vội vàng nói, sau đó liếc nhìn Lý Ái Vân, nói nhỏ: “Ái Vân, nghĩ cách đi, con thật sự muốn nhà họ Lý kết thúc sao? “
“Cha, con không có cách gì, cha muốn con làm sao? Chẳng lẽ muốn con quỳ trước mặt chủ tịch Lâm cầu xin anh ta sao?”
Lý Ái Vân đau đầu nói.
“Vậy đi quỳ đi!” Bà cụ Tô tức giận mắng.
Sắc mặt Lý Ái Vân tái nhợt, không biết phải phản bác như thế nào.
Chủ tịch Lâm lạnh lùng nhìn tất cả những chuyện này, không nói, chỉ yên lặng quan sát.
May là Lý Ái Vân tốt tính, đổi thành người khác, sao có thể quan tâm đến sinh tử của những người này?
Nhưng vào lúc này, đột nhiên có mấy người mặt âu phục bước vào phòng họp.
Người đứng đầu là một quý ông tóc húi cua, đeo kính, trong tay vẫn còn một xấp tài liệu, vừa vào phòng họp liền hỏi thẳng: “Chủ tịch Vân là ai?”
“Là tôi, xin hỏi mấy anh có việc gì sao?”
Lý Ái Vân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-y-o-re/989011/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.