Lăng Việt nói xong, hắn cất bước hướng về hội trường buổi đấu giá.
Ở sau lưng Mục Y Nhân nhìn bóng lưng của hắn trong đầu nhảy ra vô số câu hỏi.
Rất lâu sau cô thở dài một hơi.
"Có lẽ là mình suy nghĩ nhiều! Nếu như anh là anh ấy, làm sao lại không nhận ra mình chứ?"
Mục Y Nhân lắc đầu, nhanh chóng đi theo.
Hai người tới hội trường, Mục Y Nhân cười một tiếng, nói:
"Chỗ ngồi ở hội trường này, chia làm đủ loại khác biệt, ở trong thẻ của tôi chỉ có 100 triệu, chính là số tiền mà Omega chuyển qua.
Cho nên chỉ đủ làm một cái thẻ tím, có thể ngồi tại vị trí thứ hai.
Chính là vị trí từ hàng thứ hai đến hàng thứ tư."
"Vậy hàng thứ nhất thì sao?"
"Muốn ngồi hàng thứ nhất, trong thẻ phải có 1.5 tỷ.
Nhưng mà nói thật ra, loại buổi đấu giá từ thiện này rất khó hấp dẫn đến loại nhân vật ở cấp độ kia, cho nên chúng ta mặc dù là ngồi ở vị trí thứ hai, kỳ thật cũng chẳng khác nào là vị trí thứ nhất! Nếu so sánh lại, vẫn là rất có lời."
Nói xong, cho dù là Mục Y Nhân cũng không nhịn được có một chút đắc ý.
Dù sao tuổi tác của cô cũng không lớn, còn có chút tâm tính trẻ con.
"Thì ra là thế!"
Lăng Việt chỉ là đơn giản gật gật đầu.
Lúc này, Tú Nhi từ đằng xa chạy chậm tới, đi đến bên người của Lăng Việt, thở dốc vài lần, ôn nhu nói:
"Thiếu chủ, thuộc hạ vừa mới đi làm thẻ, cho nên mới đến trễ."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-y-phuc-thu/2169828/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.