Trương Dương cũng đang nhìn Sở Vân Thiên, ngẩng cao đầu.
Bộ dạng này của hắn, rõ ràng chính là con cháu quý tộc non nớt, tự cảm thấy mình giỏi giang, nhưng kinh nghiệm và những trải nghiệm xã hội đều thấp kinh khủng, còn có một bộ dạng đệ nhất thiên hạ.
Người như vậy, bình thường đi lại ở giới thế tục, phát hiện có chuyện bất bình gì đều muốn hỏi một câu.
Nếu gặp phải có người hành hung, hoặc người trong ma đạo, họ sẽ đến diệt ma trừ bạo rất tích cực, đây cũng là chuyện mà những đệ tử thế gia không kinh nghiệm kia thích làm nhất.
Tất cả những biểu hiện của Trương Dương, đã làm cho Sở Vân Thiên nhận định hắn là loại người này.
Có nhận thức như vậy, Sở Vân Thiên đương nhiên xem thường Trương Dương một chút, và trực tiếp coi Trương Dương là một tên ngông cuồng không sợ chết.
Có điều xem thường là một chuyện, nhưng Sở Vân Thiên vẫn rất cảnh giác, người trong ma đạo rất xảo quyệt, dù là đối diện với một con cừu vô hại, chúng cũng sẽ suy nghĩ rất nhiều.
-Sở Vân Thiên, ngươi có biết tội ngươi lớn lắm không, ngươi tu đạo tà pháp, và còn lấy máu người để tu luyện, hôm nay bổn thiếu gia đã gặp được ngươi, thì nhất định phải đánh hạ ngươi!
Trương Dương ngẩng cao đầu nói, trông bộ dạng rất coi thường Sở Vân Thiên.
Truy Phong dưới chân hắn xì xì hai tiếng rất phối hợp, đôi người ngựa này ngày càng phối hợp ăn ý với nhau.
-Ha ha!
Sở Vân Thiên đột nhiên cười lên, còn nhẹ nhàng lắc đầu với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-y-thanh-thu/624871/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.