Bên ngoài trận pháp, gần như mọi người sục sôi trong lòng, nhìn chằm chằm lôi đài.
Long Ngạo Thiên vốn đột phá trong lâm nguy, thần đạo xông qua cửa trăm mét.
Như vậy người chết sẽ là Mạc Phàm.
Nhưng Mạc Phàm lấy bán tiên khí trận binh ra, lần này Long Ngạo Thiên thật sự phải chết trên đường thông tới thần đạo 100 mét rồi.
Hào quang giằng co khoảng nửa khắc, lúc này lôi đài mới yên tĩnh lại, quang hoa tán đi.
Bên cạnh lôi đài, Thiên Ma Thuẫn bị chém, Thiên Ma Đao đứt thành từng đoạn.
Hai cánh tay Long Ngạo Thiên đều bị nổ hủy, trên người không có chỗ nào lành lặn, khắp nơi đều là vết thương kh*ng b*, hữu khí vô lực ngồi dưới đất.
Trước người Long Ngạo Thiên, một tay của Mạc Phàm cầm Bát Phi, chỉ về phía cổ Long Ngạo Thiên.
- Long Ngạo Thiên, ngươi muốn nhận thua không?
- Ngạo Thiên, nhận thua đi.
Trên đài cao, Long Tại Uyên thấy Long Ngạo Thiên không chết, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Long Ngạo Thiên thua là kết cục đã định, Long Ngạo Thiên không chỉ bị phế hai tay, cơ thể trải qua ba kích, cũng sắp tới tan vỡ.
Nhất là một kiếm vừa rồi, e rằng linh hồn cũng bị thương không nhẹ.
Nhưng chỉ cần có thể sống sót, trải qua nhiều đả kích như vậy, thực lực của Long Ngạo Thiên sẽ còn tăng mạnh.
Nhận thua thì nhận thua, không có gì đáng ngại.
Trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-y-trong-sinh/2861405/chuong-1786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.