- Bây giờ còn có thể làm gì?
Trương Thiên Bảo chớp mắt, vẻ mặt mờ mịt.Bọn họ không phải cao thủ như Vô Phong, vốn không đủ thực lực tranh đấu với Thiên Tâm Cung.
Chỉ cần Thiên Tâm Cung nguyện ý, có thể loại bỏ bọn họ dễ dàng.
Mạc Phàm không thể ra tay, còn muốn giữ người lại, có khả năng làm được cũng chỉ có thể là tạm biệt.
Ý niệm của Mạc Phàm vừa động, Vũ Quang Bàn được hắn thu vào, thời gian xung quanh nhanh chóng khôi phục như thường.
Không ít người sửng sốt, cho dù có người cảm nhận được thời gian chênh lệch, nhưng loại cảm giác này không khác ảo giác lắm, biến mất rất nhanh.
Không ít người tiếp tục nhìn về phía bàn Mạc Phàm, tò mò thảo luận rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, người nào dám tới quấy rầy hôn lễ của Mạc Phàm.
Mạc Phàm không đểý những người này, lập tức đi về phía hồ Đình Tâm, chỗ cây cầu nhỏ.
Tay hắn bóp pháp ấn, Tiểu Tuyết vốn đã trang điểm xong, đang đợi lên sân khấu xuất hiện ở một bên khác cây cầu nhỏ.
Váy cưới trên người, không chỉ làm nổi bật dáng người của cô, khí chất cả người và vinh quang cũng tăng lên không ít.
Phía sau cô, mấy phù dâu cũng mặc áo cưới tương tự, khiến cho Tiểu Tuyết như vương giả trong vạn hoa.
Bỗng nhiên được truyền tống tới, đám Tiểu Tuyết sửng sốt.
- Làm sao vậy, Tiểu Phàm?
Tiểu Tuyết liếc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-y-trong-sinh/2863325/chuong-1870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.