Giọng nói mới vang lên, một hư ảnh xuất hiện trên bầu trời đối diện Mạc Phàm, đúng là Cửu Trọng.
- Tiểu tử, lần này ngươi còn di ngôn gì?
Cửu Trọng cười hỏi.
Rơi vào trong cạm bẫy của anh ta, Mạc Phàm đã không có bất luận đường sống trốn thoát.
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, liếc mắt nhìn Cửu Trọng một cái.
- Tuy không phải là bản thể, nhưng như vậy cũng đủ rồi.
- Có ý gì?
Cửu Trọng nhíu mày, cảm thấy khó hiểu hỏi.
- Bạch Khởi, còn không nhanh qua đây.
Mạc Phàm không trả lời, mà kêu về phía không trung.
Dược khí trên người hắn đã tiêu hao hơn hai phần ba, không đủ để chạy thoát khỏi tay những tu sĩ Hợp Đạo kỳ này.
Nhưng nơi này là Tụ Cửu Thành, có Bạch Khởi.
Hắn vừa nói xong, bỗng nhiên bầu trời tối lại, giống như bị thứ gì che khuất.
Ngay sau đó, bỗng nhiên trời lại sáng lên.
Thiên Mệnh và Cửu Trọng nhìn về phía bầu trời, sắc mặt lập tức khó coi.
Trên bầu trời, một con mắt vĩ đại xuất hiện, che khuất cả vùng thiên không.
Bọn họ vừa quay đầu nhìn, rất giống một người khổng lồ ở trên không Tụ Cửu Thành nhìn xuống bọn họ.
Trong con mắt vĩ đại, đồng tử khác hẳn với người thường là màu trắng, còn giống như có trên vạn đóa hoa màu trắng.
- Bạch Đồng Tử, Bạch Khởi của Bạch gia?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-y-trong-sinh/2863341/chuong-1886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.