Cửu Hoàng thúc, nếu ngài thật sự tức giận, ngài mắng ta, đánh ta cũng được, chỉ là đừng không để ý đến ta, ngài không để ý đến ta ta khó chịu.
Nếu không thì như vậy được rồi, ngài tha thứ cho ta cũng không phải là tha thứ vô ích, lần này xem như là ta nợ ngài, sau này nếu như ngài chọc ta tức giận, ta cũng tha thứ cho ngài một lần, dù cho chuyện lớn cỡ nào, ta cũng tha thứ cho ngài một lần.
”
Vẻ mặt Phượng Khương Trần đau lòng, để dỗ dành Cửu Hoàng thúc vui vẻ, nàng thật sự là hoàn toàn không có giới hạn, không đợi Cửu Hoàng thúc lên tiếng, chủ động vừa lùi bước lại lùi nữa, nói ra bao nhiêu điều kiện có lợi đối với Cửu Hoàng thúc.
Cuối cùng, sau khi Phượng Khương Trần đưa ra một đống hứa hẹn, Cửu Hoàng thúc rốt cuộc cũng thu lại ánh mắt, gật đầu một cái: “Được, ta tin tưởng nàng, lần này ta tha thứ cho nàng.
”
Giọng nói Cửu Hoàng thúc chân thành, không có giọng điệu ban ơn hay là đại nhân có đại lượng, Phượng Khương Trần biết Cửu Hoàng thúc không để bụng, là thật sự đã tha thứ cho nàng.
Phượng Khương Trần vui mừng đến suýt nhảy dựng lên, đưa tay ôm lấy cổ Cửu Hoàng thúc, ra sức hôn một cái trên gò má hắn: “Cửu Hoàng thúc ngài thật sự rất tốt, ta thích ngài quá đi.
”
Ầm… tai Cửu Hoàng thúc hoàn toàn đỏ lên, mím môi không nói lời nào, lại một lần nữa khen ngợi bản thân mình thật sự là quá anh minh rồi, quả nhiên, vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/44929/chuong-1283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.