“Vào lúc chập tối của bốn ngày trước, Tình tỷ tỷ của người vào Vương phủ, nha hoàn và ma ma của nàng ta đụng phải ta, bị ta dạy cho một bài học.
Khi đó, nha hoàn đó bị ta đánh cho ngốc, còn ma ma vội vàng chửi ta kia sợ rằng lưỡi đã bị thối rữa rồi.” Tần Lam Nguyệt lạnh lùng nói.
Trong lòng Tô Điểm Tình cảm thấy có điều gì đó không hay.
Tần Lam Nguyệt quỷ kế đa đoan, sợ rằng đã nhìn thấu được thủ đoạn của mình rồi.
Không thể để nàng ta tiếp túc tùy tiện nói nữa.
“Công chúa, nữ nhân này quỷ kế đa đoan, chắc chắn là nàng ta đang tìm cớ để kéo dài thời gian, người vẫn nên ra tay đi thôi, cho dù không đâm chết nàng ta cũng sẽ hại nàng ta mất nửa cái mạng” Giọng nói của Tô Điểm Tình nhẹ nhàng nhưng mang theo vẻ độc ác.
“Tô Điểm Tình, ngươi chột dạ cái gì chứ? Có phải là sợ ta nói ra thì công chúa Mục Dã sẽ xé xác người ra không?”
Tần Lam Nguyệt cười nói: “Mục Dã, ta nói cho người biết, chiều tối ngày hôm đó, Tình tỷ tỷ của người vì muốn chiếm được sự đồng tính của Thất ca người nên đã cố ý bởi mấy nốt đỏ lên mặt để vu oan cho ta.
Ta đã giội lên đầu nàng ta một gáo nước lạnh, tiện thể giúp nàng ta rửa sạch.”
“Nàng ta bắt buộc phải đứng dưới trời gió lạnh gần nửa canh giờ mới có thể thoát khỏi mấy nốt mụn đỏ kia.
Người bình thường mà đứng lâu như vậy chắc chắn sẽ bị nhiễm phong hàn rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-y-vuong-phi-qua-kieu-mi/1305326/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.