Edit: Tiểu Khánh
Đêm nay, sóng nước đánh tan ánh trăng dưới mặt hồ, đom đóm bay chập chờn, rọi xuống mỗi dây cầm. Từng tiếng chạm như kể, giống như muốn làm mềm những suy nghĩ trong lòng. Tiếng đàn tràn ngập trong bóng đêm, hóa thành từng tiếng gọi trầm thấp, du dương lưu luyến, khe khẽ đến ưu thương, giấu trong một góc đêm.
Đã ba trăm năm Cửu Gia ở Thiên Nhai Hải Giác, năm đó y phạm phải luật trời, cướp quỷ hồn Phó Lan Quân từ địa phủ ra, nhưng cuối cùng vẫn đánh mất hắn. Sau đó y theo Vãng Sinh trở lại thiên giới, nhận thiên phạt, cũng may có Mệnh Cách Tinh Quân và một đám thần tiên cầu xin, tôn giả Vãng Sinh cũng khuyên bảo Thiên Đế, y chỉ bị hai mươi đạo thiên lôi xuyên tim.
Y không muốn ở Thiên Ngoại Thiên nữa, quả nhiên vẫn nên tìm một nơi thanh tịnh tiêu diêu tự tại thì hơn.
Hôm rời khỏi Thiên Ngoại Thiên, mấy thượng tiên mang theo một con chim toàn thân thần quang đỏ chói. Đó là phượng hoàng do dương huyết của hỗn độn biến thành, bởi vì còn chưa niết bàn, nên không thể hóa thành hình người.
Cửu Gia nhìn tiểu phượng hoàng, bất giác trên mặt mang ý cười, nói: “Chim sẻ nhỏ này, tính theo bối phận, bản tôn còn là biểu ca của ngươi đó. Nhưng bản tôn phải rời khỏi Thiên Ngoại Thiên rồi, sau này chỉ có ngươi ở đây thôi.” Y nghĩ một chút, đưa tay biến ra một cây ngô đồng bên bờ sông: “Phượng hoàng mà không có ngô đồng thì không đỗ, cây ngô đồng này coi như lễ vật bản tôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-yeu-luc/565327/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.