Biểu tình trên mặt còn duy trì ở trạng thái hai mắt đẫm lệ rưng rưng, khi Quản Lăng mở mắt lại, một mảnh tối đen.
Đưa tay vung vung lên trước mặt, Quản Lăng thiếu chút nữa liền muốn dọa tè ra quần!
Đờ mờ nhìn không thấy? Mịa nó ông ở trong cáu thế giới này sẽ không phải là một người mù đi? Ác ý của cái game này đối với ông có cần lớn như vậy hay không a khốn khiếp!
Vừa mới đau mất bạn trai Quản Lăng còn chưa kịp thương cảm một chút, đã bị suy đoán có thể mình bị mù này làm kinh hãi hồn vía lên mây.
Nâng tay mò mò bên cạnh, Quản Lăng run lập cập ngồi dậy, ‘Bang’ một tiếng lại nằm trở về.
Rơi lệ đầy mặt ôm cái trán của mình nhìn cũng không cũng không cần chắc chắn đã sưng lên, Quản Lăng bi phẫn nói: “Hệ thống đây rốt cuộc là cái tình huống gì, mày mịa nó sẽ không truyền tống ông vào trong quan tài đi!”
Ngay sau đó, tiếng máy móc ù ù rung động nháy mắt vang lên, cảm giác được nơi nằm dưới thân bắt đầu dần dần dời về phía trước, Quản Lăng cả người chấn động, nhanh chóng buông tay nằm ngang, quyết đoán giả chết.
Ánh sáng xuyên thấu qua mí mắt chậm rãi truyền đến, Quản Lăng nhất thời liền thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Xem ra cái game này còn không gạt người đến loại trình độ này, hiểu được tâm hồn nhỏ yếu của người chơi là không thể thương tổn.
Biết mình không mù Quản Lăng rốt cục yên lòng, bình tĩnh nằm chuẩn bị nghênh đón tiếng hệ thống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thang-nam-bi-cong-luoc-so-tay/1384610/quyen-6-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.