「Tiểu Giang Tiểu Giang học kỳ không trượt (186) đã thông qua yêu cầu kết bạn của bạn từ group chat [Cắm trại ở Thung lũng ngàn thác cuối tuần] (ghi chú: Tôi là Giang Cao)」
Đạm Mạch chấp nhận yêu cầu, rất nhanh Giang Cao đã gửi cho anh mấy tin nhắn có emoji nước mắt ở cuối.
Giang Cao: [Nam thần cứu mạng! ]
Giang Cao: [Mau mang Cảnh Hạo đi đi! ]
Đạm Mạch không hiểu chuyện gì, trả lời lại một dấu hỏi.
Giang Cao: [Dạo này cậu ấy như bị điên ấy, ngày nào cũng lôi chúng tôi đi chơi bóng ]
Giang Cao: [Cậu ấy không cần ôn tập cũng có thể đứng nhất, nhưng chúng tôi không ôn tập là rớt môn đó! ]
Thời gian bước vào giữa tháng sáu, đã là đầu hè.
Cùng với nhiệt độ dần tăng cao, là sự lo lắng của các sinh viên đại học.
Tuần thi cuối kỳ đã đến.
Nếu Giang Cao không nhắc, Đạm Mạch cũng không nhớ ra.
Tuần thi cuối kỳ trước là đầu năm, lúc đó anh vừa về nước, Cảnh Hạo và anh có thể coi là người xa lạ quen thuộc nhất.
Bây giờ...
Đạm Mạch nhìn đầy màn hình emoji mà Giang Cao gửi, tưởng tượng ra cảnh Cảnh Hạo ngày nào cũng đổ mồ hôi trên sân bóng và bể bơi, khẽ nhếch môi.
Có vẻ như chuyện hai ngày trước đã tác động không nhỏ đến cậu.
Cường độ vận động còn lớn đến thế này.
Đạm Mạch: [Được, anh hỏi xem]
Giang Cao: [Ân nhân! ]
Giang Cao: [Bây giờ chắc chỉ có anh mới quản được Cảnh Hạo thôi ]
Đạm Mạch không có hứng thú trở thành ân nhân của Giang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thang-nam-giao-thao-bi-cau-thanh-co-chap-cuong-si/2924527/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.