Tiếng nói quen thuộc đánh vào tai đau buốt, Dịch Lăng vội quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy Giang Huyền Tranh đứng cách nàng mười bước, gương mặt lãnh liệt tàn khốc.
"Huyền... Huyền Tranh!"
Nữ sinh kia cảm thấy tình hình không ổn, sớm đã chuồn đi trước.
Chỉ còn lại duy nhất Dịch Lăng, nàng hoảng hốt hươ tay múa chân lại không biết phải giải thích thế nào cho đúng, mắt cũng nhanh chóng rớm lệ.
Đột ngột cằm bị nâng lên, đối diện với đôi hắc mâu lạnh nhạt kia.
"Cô cố tình hại Sanh nhi?"
Dịch Lăng run rẩy, tay siết lại thành đấm: "Tôi... tôi không có, là Thành Huệ bịa đặt, cậu đừng tin cô ta!"
"Bịa đặt?" Giang Huyền Tranh giận dữ siết mạnh cằm của Dịch Lăng, hai mắt tràn ngập lệ khí: "Bịa đặt thì cô cần gì phải gửi tiền cho cô ta? Bịa đặt thì cô cần phải sợ hãi việc cô ta tung tin này lên báo!?"
"Tôi... tôi..."
Dịch Lăng có nói cũng nói không được, sự thật rành rành ra trước mắt nàng càng cố gắng biện hộ thì Giang Huyền Tranh chỉ càng thêm chán ghét nàng.
"Tôi thật sự không có cố ý đâu, tôi..."
"Cô không cố ý vậy sau khi Sanh nhi bị ngã sao cô không lên tiếng!?" Giang Huyền Tranh gằn từng tiếng: "Là cô cố tình hại Sanh nhi nên sợ hãi không dám nhận tội!"
"Tôi không có, tôi chỉ..."
"Im đi!"
Giang Huyền Tranh rống lên một tiếng, chỉ tay vào mặt Dịch Lăng mà nói: "Tôi không ngờ cô là loại người như vậy, tôi đúng là xem thường cô rồi, Dịch tiểu thư."
"Không phải mà! Tôi đúng là chút cố ý,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thang-sau-nam-ay-mua-roi/1405178/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.