Kỳ động tình lần này, cả Bạch Sanh và Giang Huyền Tranh đều như phát điên, không rời xa người còn lại nửa bước. Từ giường ngủ, đến bàn ăn, nhà tắm thậm chí là căn bếp nhỏ đều cùng nhau day dưa qua, còn phấn khởi đến mức tìm đủ tư thế khiến cả hai đồng thời sung sướng, tăng khả năng thụ thai của Bạch Sanh.
Mười ngày sống trong dày vò ngọt ngào, cơ thể Bạch Sanh như phá kén hóa bướm, trở nên cực kỳ mê người, đặc biệt là trong mắt của Giang Huyền Tranh.
Tỉnh dậy trong một giấc ngủ dài, những tia nắng ấm áp hiếm hoi hôn lên đôi hàng mi dài, lăn tăn trêu đùa trên làn tóc dài tán loạn giữa nền gối thêu trắng. Chống đỡ mệt mỏi mà mở mắt nhìn, nắng lướt qua sườn mặt khiến gò má nhỏ bóng loáng, môi mềm căng mọng ẩm ướt.
Cổ họng khô khốc thốt ra từng chữ: "Mặt trời... ánh mặt trời..."
Vạn vạn không ngờ bình giấm chua Giang Huyền Tranh đã tỉnh dậy từ trước, nghe Bạch Sanh kêu lên một cái tên xa lạ, hai chân mày thanh tú liền nhíu chặt lại. Ngọc thủ tinh tế lướt qua mái tóc dài, nâng mặt nhỏ của Bạch Sanh lên, bất mãn trong mắt sớm đã không giấu được.
"Ai là Dương Quang*? Chị đừng quên chị đã là của em rồi đấy!"
(Dương Quang = ánh mặt trời, ánh nắng.)
Bạch Sanh dở khóc dở cười, đưa tay nhéo nhéo sóng mũi cao thẳng của nàng: "Đồ ngốc, chị nói là Dương Quang trong ánh sáng mặt trời, không phải là Dương Quang như em nghĩ."
Bất mãn trong mắt thu lại toàn bộ, trở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thang-sau-nam-ay-mua-roi/1405202/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.