Tầm 2h chiều Lan Linh chạy đến tìm Bạch Sanh, muốn cùng nàng mua thêm đồ cho trẻ con, nhưng vạn vạn không nghĩ trong nhà của khuê mật còn có một người khác nữa.
Không tính là xa lạ, Hàn Thuần.
Lan Linh vừa nhìn thấy Hàn Thuần liền có tâm lý bài xích: "Đúng là trái đất hình tròn, cũng có ngày gặp lại nhau rồi."
Hàn Thuần không nói gì, trầm mặc ngồi trên ghế sofa.
"Này, chị mở miệng nói gì đi chứ!" Lan Linh mỉa mai: "Năm đó chả phải rất lớn tiếng hay sao? Sao bây giờ một chữ cũng nói không xong? Lúc chia tay Bạch Sanh có bao nhiêu dứt khoát, giờ tìm đến đây để làm cái gì? Thật không biết xấu hổ!!"
"Lan Linh!!" Bạch Sanh quát khẽ một tiếng: "Cậu đang mang thai, mấy lời như vậy không nên nói ra."
"Mình nhịn cũng nhịn đủ rồi, cô ta năm đó ức hiếp cậu thế nào lẽ nào cậu có thể dễ dàng cho qua như vậy!?"
"Đó là chuyện rất lâu rồi, mình cũng đã tìm được hạnh phúc của bản thân, hà tất để trong lòng mấy chuyện không vui này?"
"Cậu..." Lan Linh nghẹn một bụng lửa giận không có chỗ trút: "Cậu thật quá lương thiện rồi!!"
"Không phải là mình lương thiện, mà là có nhiều chuyện quên được thì quên, giữ trong lòng cũng không vui vẻ gì." Bạch Sanh đặt cốc sữa nóng lên bàn: "Cậu cũng hiểu đạo lý đó hà tất làm khó Hàn Thuần? Chị ấy đi đến bước đường này là do trượt chân ngã vào nơi tối tăm của giới giải trí mà thôi."
"Thôi được rồi, dù sao mình cũng không nói lại cậu."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thang-sau-nam-ay-mua-roi/466765/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.