Thật ra thì vết thương của Viên Tiêu cũng không quá nghiêm trọng, do bác sĩ thổi phồng lên mới phải ở lại bệnh viện theo dõi mấy ngày, Thang Viên nhìn người ngồi đầu giường vẫn vui vẻ hoạt bát như cũ trong lòng không khỏi nhẹ nhõm hơn, may mà anh không có việc gì. . . Trong ánh mắt luôn trầm tĩnh của cô bỗng xuất hiện một chút vui vẻ, nhìn Viên Tiêu tiếp tục gặm táo bỗng nhiên phát hiện ra, người quan trong của mình đời này lại là một thiếu niên đơn thuần, như vậy, cô có thể rũ bỏ tất cả khúc mắc trong lòng dũng cảm thử một lần nữa hay không?
"Bánh trôi nhỏ, em đang khóc ?." mắt to tròn chớp chớp, Viên Tiêu vừa gặm táo vừa như vô tâm nói.
"Cái... cái gì?"
Viên Tiêu vươn tay chỉ chỉ gương mặt của Thang Viên: "Chỗ này, chỗ này, còn có chỗ này đều có nước mắt, còn nữa, con mắt của em cũng hồng hồng."
"Khụ, đó là buổi tối ngủ không ngon giấc, cho nên mới. . ." Thang Viên mất tự nhiên ho khan một tiếng, xấu hổ đem tay Viên Tiêu từ trên mặt mình kéo xuống, tại sao cô lại quên sửa sang dung nhan trước khi đi vào chứ, đúng rồi! Cô còn chưa rửa mặt, tóc cũng chưa chải, nhìn cô bây giờ rất xấu phải không? Thang Viên bỗng nhiên từ trên giường đứng lên: "Tớ... tớ phải đi toilet."
Viên Tiêu là người tinh ranh, sao có thể không nhìn ra cô đang lo lắng cái gì, anh nhanh chóng ném quả táo rồi kéo cô trở lại trên giường, thời điểm cô chưa kịp phản ứng phủ lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thang-tieu/839101/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.