Cho dù biết rõ trong phòng không có ai, nhưng động tác trên tay Dương Thính Vũ vẫn hết sức nhẹ nhàng, cẩn thận tỉ mỉ lật dở mọi góc xó xỉnh trong thư phòng.Dương Trấn mỗi sáng từ 9 giờ đến 11 giờ đều sẽ đến công ty, trưa sẽ về cùng cô ăn cơm.
Cô nắm lấy thời gian trống này với ý định, thừa dịp anh không có ở đây tìm hộ chiếu, sau đó bỏ chạy.Kéo một ngăn kéo cuối cùng, cô chán nản ngồi bệt xuống, không có...!Trong thư phòng, không một ngăn tủ hay ngăn kéo nào bị khóa, nhưng hết thảy đều không có hộ chiếu của cô.Cô đã bị nhốt ở căn phòng này đến ngày thứ ba, quay đầu nhìn qua bên ngoài cửa sổ.
Từ trước đến nay, ở Amsterdam, mưa phùn liên tục, khó có được hôm nay thời tiết tốt lành, ánh nắng mặt trời ấm áp rọi xuống song cửa sổ.
Thật muốn ra ngoài.
- Cô cấp bách nghĩ.Lần đầu tiên biết đến thành phố Amsterdam này, đó là lúc Dương Thính Vũ học năm hai, kênh du dịch giới thiệu có một thành phố, trong một năm có phân nửa thời gian đều chìm trong mưa.
Có lẽ, bởi nơi ấy có liên quan đến tên cô, không hiểu vì sao, cô thích nơi này.Nơi đây hiếm khi có mưa to, thành phố thường như bức tranh lất phất những sợi lông vũ mịn màng.Cô còn nhớ rõ lần đầu tiên nhắc tới hình ảnh thành phố này với Dương Trấn, cô bị anh giày vò yêu thương đến sắp ngất.
Sau đó, cô dựa vào vai anh, nhỏ giọng nói với anh, sau này tuần trăng mật cô muốn đến Amsterdam.Dương Thính Vũ nở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-am-mua-rao/2408195/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.