Ở phía trước cô phải vui vẻ, phải cười đến chân tâm thật ý, còn đã về sau, Hạ Hầu Phái liền không có ý định miễn cưỡng bản thân.
Đặng Chúng đã đi xa, hôm nay là ngày vui của cô, có lẽ cửa cung sẽ đóng muộn một ít, nghĩ còn kịp đưa đi.
Hạ Hầu Phái đứng lên, phủi phủi vạt áo, quay người đi vào phòng tân hôn.
Cung nhân trong phòng đều đã đi. Hạ Hầu Phái nhìn chung quanh một chút, rượu hợp cẩn đặt ở trên bàn, một đôi nến đỏ đốt đang mạnh, Tần thị một bộ hỷ phục, ngồi ở giường.
Hạ Hầu Phái đi tới, xốc lên hỷ khăn, Tần thị giương mắt nhìn cô, trên mặt nàng hiện lên một chút do dự, cuối cùng vẫn còn ôn nhu nói: "Lang quân đã trở về?"
Hạ Hầu Phái ừ một tiếng, ngồi xuống bên người nàng, không có ý đi lấy rượu hợp cẩn, cũng không có ý muốn làm sự tình khác. Tần thị liền hơi luống cuống, mấy lần gặp mặt, nàng cảm thấy Tần vương khó đoán hỉ nộ, cô đang cười, ngươi không biết cô có cao hứng thật không. Cô không cười, ngươi cũng không biết cô có không vui hay không.
Tần thị chờ trong chốc lát, nhỏ giọng nói: "Lang quân có muốn đi ngủ?" Nói đến đi ngủ, nàng có một chút rung động không rõ.
Hạ Hầu Phái đang suy nghĩ đến cái túi thơm kia, đang hơi nôn nóng lại nghe được Tần thị nói chuyện với cô, liền muốn chuyển đi một ít lực chú ý. Đêm dài đằng đẵng, dù sao cũng phải có việc làm, có chuyện nói. Hạ Hầu Phái nhớ lại một chút: "Vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-binh-nhac-nhuoc-hoa-tu-thu/484009/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.