Hội chợ đóng cửa.
Càn Long hoàng đế vội mang Tứ khố mục lục ra xem xét.
Tổng toàn đại thần lúc đó là Kỷ Hiểu Phong.
Hoàng đế muốn nhờ Phong làm lời tựa thay mình, nhưng lại sợ có người biết.
Bởi vậy, ngài giữ Phong ở lại trong ngự thư phòng.
Hai người thường bàn luận biến chế phải thế nào.
Không ngờ Kỷ Hiểu Phong tuổi tuy đã đến sáu chục nhưng trời sinh ra vốn dương thế, một ngày không có gái thì tay chân rã rời, toàn thân như người bệnh nặng, không làm được chuyện gì nữa.
Phong ở lại trong cung đã tới ngày thứ tư, đêm nào cũng nằm một mình vò võ.
Phong cảm thấy xương cốt toàn thân đau mỏi nhừ dần, gân cốt giật lên thon thót từng hồi.
Hôm đó đúng vào ngày thứ tư.
Cặp con ngươi của Phong như muốn bắn ra ngoài, mắt Phong nổi đầy gân đỏ.
Lạ nhất là suốt ngày hôm đó, Phong cứ cong lưng khom người lại, chẳng dám đứng thẳng lấy một phút, Càn Long hoàng đế thấy vậy lấy làm lạ, bèn hỏi Phong đau bệnh gì thì Phong hoảng quá bò rạp xuống đất, dập đầu lia lịa rồi tự thú rằng mình một ngày mà không có đàn bà thì chẳng làm ăn được gì hết.
Càn Long hoàng để nghe nói ha hả cười lớn, rồi đưa tay đỡ Phong dậy, bảo cứ yên nghỉ tại thư phòng cho hết ngày đã.
Hôm đó, theo thường lệ thì có mấy tên thái giám dọn giường trải nệm cho Phong.
Nhưng đêm nay lại không phải chúng mà là hai cô cung nữ tuyệt sắc giai nhân.
Mỹ nhân vừa thấy Phong, quỳ xuống làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-cung-muoi-ba-trieu/1680162/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.