Edit: Thảo Hoàng Quý phi
Beta: An Thục phi
Nhớ tới Hoàng thượng từng cảnh cáo nàng, còn liên lụy đến cả người Diên Hi cung, Tú Nguyệt cuống quít xua tay, nói: "Tần thiếp có mấy cái đầu mà dám kháng chỉ của Hoàng thượng, chẳng qua sợ là không ổn thỏa nên mới hỏi thêm một câu mà thôi."
"Vậy còn không mau đi đi? Chậm trễ khiến Hoàng thượng tức giận, chỉ sợ tiểu chủ ngươi cũng không gánh vác nổi đâu."
Nói xong, hắn định dẫn người đi, rất có dáng vẻ lấn lướt. Bảo Yến không yên tâm tiến lên, bị Tú Nguyệt đẩy lùi về phía sau một bước. Nàng nhíu mày, lắc đầu với Bảo Yến, nhẹ nhàng an ủi nàng ấy một câu: "Chỉ là thị tẩm mà thôi, không sao. Buổi sáng ta sẽ trở lại." Làm Hoàng đế tức giận không phải là chuyện những kẻ có thân phận như bọn họ có thể gánh vác nổi.
Dứt lời, Tú Nguyệt đi theo công công tuyên chỉ ra ngoài, lên xe phượng loan xuân ân.
Bánh xe chậm rãi chuyển động kẽo kẹt kẽo kẹt. Tú Nguyệt ngồi trong thùng xe rộng rãi bốn bề tối tăm, trong lòng không khỏi thấp thỏm, cũng biết là bởi vì lần trước ở Diên Hi cung nàng chọc Hoàng thượng không vui nên lúc này nửa đêm mới đưa nàng vào Dưỡng Tâm điện. Tưởng tượng đến cảnh phải đối diện thẳng thắn với Hoàng thượng, nhớ tới tình cảnh lần trước Hoàng thượng lâm hạnh, nàng rùng mình một cái. Từng màn khiến nàng sợ hãi đó chậm rãi hiện lên.
Nhưng hoàng quyền của thiên tử không cho phép phản kháng, nàng cũng chỉ có thể kéo dài chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-cung-sung-phi/1788166/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.