Edit: Tuệ Quý phi
Beta: Rine Hiền phi
Tú Nguyệt gắp một miếng gân bò cho vào miệng, xưa nay gân bò đều nghiêng về phần dai cứng nhưng miếng gân bò này lại mềm mại, ngọt thanh, nhai kĩ lại không mất đi cái ngon của gân. Đầu lưỡi nàng đã sắp bị mê hoặc toàn bộ rồi, thật không biết ngự trù dùng biện pháp thần thông quảng đại gì mà có thể làm được đến mức này.
Sau đó nàng lại ăn thêm hai miếng, vốn còn muốn ăn cả thịt heo xông khói và gà xào nấm tươi, tiếc là đặt ở quá xa. Tú Nguyệt nghĩ, lại cẩn thận nhìn sắc mặt Hoàng thượng, Hoàng thượng muốn ăn gì cũng chỉ cần liếc mắt một cái đã có thái giám hầu thiện tự động gắp vào trong bát, còn nếu nàng muốn ăn thì chỉ có thể tự mình đứng lên.
Tâm tình Hoàng đế giống như trời mưa vậy, nghĩ lại thì vẫn là bỏ đi, tránh để bản thân lại gây họa.
Nàng bèn bỏ xa lấy gần, để ý đến món cá hấp được đặt ở giữa, con cá kia tròn xoe, không biết là loại cá gì, thân lại dẹt dẹt, nhìn qua rất buồn cười.
Trước nay nàng chưa từng được thấy, loại cá hiếm lạ như vậy hẳn là cống phẩm rồi.
Tú Nguyệt tò mò gắp một miếng, chất thịt quả nhiên tươi ngon vô cùng, hại nàng suýt nữa đã kinh ngạc đến cảm thán ra tiếng, không nhìn được lại duỗi đũa muốn đi gắp tiếp.
Còn chưa chạm đến đĩa cá thì Hoàng thượng ở bên kia đột nhiên đứng lên, ném khăn ướt nô tài dâng lên để lau tay sang một bên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-cung-sung-phi/1788185/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.