Edit: Trúc Tiệp Dư
Beta: Kỳ Hoàng Thái phi
Bảo Yến suy nghĩ một chút rồi nói: “Vậy chúng ta cứ chọn tên thái giám đó mà ra tay đầu tiên đi, kẻ sợ chết là kẻ dễ thỏa hiệp nhất, dọa hắn ta một chút là hắn ta sẽ nhận tội.”
Tú Nguyệt ngồi dưới ánh nến, trầm mặc một lúc sau nàng đột nhiên quay đầu nhìn Bảo Yến: “Ngươi có từng suy nghĩ thử, sao một người sợ chết như vậy lại nhận được sự trọng dụng của Diêu Thắng chưa? Vào lúc mấu chốt nguy hiểm nhất lại đứng ra chỉ điểm và xác nhận Ngạc Thu? Nếu hắn ta thực sự là kẻ bình thường sợ chết như trong mắt mọi người, thì sao lại tùy tiện đặt bản thân vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy?”
Bảo Yến sửng sốt.
“Vậy, vậy ý của tiểu thư là…”
Ánh nến trong căn phòng chợt lung lay hai cái, phát ra âm thanh lách tách.
“Cái này cũng khó nói, nhưng ta đoán kẻ sợ chết thì sẽ không thể làm nên đại sự. Người này hơn phân nửa… là che mắt mọi người.”
“Nguy hiểm thật!” Bảo Yến thở ra một hơi: “Theo tiểu thư nói thì Diêu Thắng để lộ cái sơ hở lớn như vậy ra ngoài để làm phòng tuyến thứ nhất bảo vệ hắn ta, nếu như kẻ này có gì khác thường, thì hắn ta sẽ nhanh chóng nhận ra có người muốn xuống tay với hắn ta! Khó trách, hắn ta lại to gan lớn mật yên tâm kê cao gối ngủ ngon như vậy!”
Trong lòng Tú Nguyệt lại nghĩ Diêu Thắng và Giản Tần là người nông cạn, phần lớn là không thể có được tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-cung-sung-phi/1788241/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.