Edit: Rine Hiền phi
Beta: Vy Phi
Tiểu Luyện Tử cũng khổ không biết làm thế nào, hắn đi theo hì hì giải thích: "Nô tài chỉ là phụng ý chỉ của Hoàng thượng, chuyện khác nô tài nào dám hỏi nhiều. Người cũng đã ở phòng bếp bị hun khói một lúc lâu rồi, trước hết nên đi tắm rửa thay y phục, để chúng nô tài hầu hạ nghỉ ngơi. Đã sắp đến canh năm rồi, Hoàng thượng cũng sắp về Dưỡng Tâm điện dùng bữa sáng."
Đúng vậy, nàng cũng chỉ có thời gian mấy canh giờ để nghỉ ngơi thôi, đợi Hoàng thượng về Dưỡng Tâm điện, không thể tránh khỏi lại hao tổn tinh thần.
Đã đứng cả buổi chiều, tối đến lại đứng đấy chia thức ăn, rồi lại bận rộn đến hơn nửa đêm, lúc này quả thực Tú Nguyệt đã rất buồn ngủ. Sau khi tắm rửa xong, nàng nằm lên giường Bạt Bộ ở giữa phòng, cung nhân buông màn trướng xuống, nàng nghiêng người qua, lấy ra hộp gấm được ban thưởng cho Thường tại kia, lặng lẽ mở ra nhìn nhìn.
Là một thanh như ý thuần bạc trắng. Tú Nguyệt đưa tay sờ sờ, thanh như ý bạc này rất giống nàng bây giờ, đã từng hi vọng xa vời mở ra thời kì hào quang chói lọi, cuối cùng phát hiện cũng chỉ là một vật tầm thường mà thôi.
Cũng may, một thanh như ý bằng bạc thế này cũng phải giá trị mấy trăm lượng bạc, đủ để nàng tiêu xài nửa năm, một năm ở Tây Thiên điện.
Tú Nguyệt khép hộp gấm lại, ôm vào trong ngực, đắp chăn gấm lên rồi chậm rãi tiến vào mộng đẹp.
Trong mộng, có ngạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-cung-sung-phi/1788280/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.