Edit: Trân Uyển nghi
Beta: Tuệ Quý phi
Tú Nguyệt cười cười, ngẩng đầu lên nhìn về phía Hoàng hậu: “Hoàng hậu nương nương, tần thiếp cứ cho rằng lúc này người sẽ lo lắng cho Hoàng thượng nhất.”
Phần còn lại nàng không nói, hoá ra cũng chỉ có thế mà thôi.
Đang lúc bệnh tình Hoàng thượng nguy kịch, vậy mà việc đầu tiên nàng ta nghĩ đến lại là tới Diên Hi cung để bài trừ dị kỷ.
Nàng không nhắc đến còn được, vừa nói đến Hoàng thượng thì sắc mặt Hoàng hậu liền thay đổi, tay đập một cái lên chiếc bàn bên cạnh: “Nếu không phải vì ngươi...”
Nếu không phải vì Nữu Hỗ Lộc Tú Nguyệt này thì sao Hoàng thượng lại trở nên như vậy? Hiện giờ Hoàng thượng nhiễm phải bệnh hiểm nghèo, thân là thê tử như nàng ta muốn gặp mặt Hoàng thượng cũng không được!
Hoàng thượng ngài ấy… trong nháy mắt lúc Hoàng thượng lao ra cứu Nữu Hỗ Lộc Tú Nguyệt, lòng nàng ta cũng vỡ tan.
Nếu… nếu Hoàng thượng gặp phải dù chỉ một chút bất trắc, không giết kẻ đầu sỏ gây tội trước mắt này thì làm sao hoá giải được hận ý trong lòng nàng ta!
“Như Quý nhân, bổn cung quyết không thể để mặc cho ngươi tiếp tục bên cạnh Hoàng thượng.”
“Hoàng hậu nương nương nói rất đúng.” Hiền Phi đứng bên cạnh cũng phụ hoạ một tiếng: “Như Quý nhân, tâm tư ngươi linh hoạt, bổn cung cũng không muốn nhiều lời với ngươi. Ngươi vào Thận Hình ti rồi tự mình kết liễu đi.”
“Bổn cung sẽ căn dặn bọn họ cho ngươi một cái chết có thể diện, mà ngươi cũng ít phải chịu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-cung-sung-phi/1788306/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.