Bà Diêu nghe sơ qua miêu tả của hai gã sinh đôi, trầm ngâm nói:“Đấy là quách ăn thịt.”“Sarko fagos?!”Nam và Julie đồng thời reo to, mắt sáng lấp lánh.
Nhớ khi vị giáo sư đứng đầu hội lập dị còn chưa lặn không sủi tăm, ông ta đã từng tổ chức cho cả hội đi khắp trong ngoài Liên Minh Châu Âu, tham quan kha khá điểm du lịch mang màu sắc kỳ bí.
Hai người vẫn chưa quên ấn tượng về một thị trấn tên Assos ở vùng Tây Bắc Thổ Nhĩ Kỳ, nơi nổi tiếng với nghĩa trang của những chiếc quách đá lộ thiên có lịch sử từ thế kỷ thứ 7 TCN.Tiếng anh gọi Quách là Sarcophagus còn người Assos gọi là Sarko fagos tất cả đều bắt nguồn từ hai chữ sarx (thịt) và phagein (ăn) trong ngôn ngữ Hy Lạp.Nếu quách thường chỉ nghe rờn rợn thôi, thì quách ở Assos danh như ý nghĩa, thực sự là quái vật ăn thịt.
Chúng có thể phân rã hoàn toàn một thi thể của người trưởng thành trong 40 ngày, tốc độ mau đến kỳ tích.“Sarko fagos được tạc từ đá mắc ma, có chiều dài hai mét, cao từ 80 - 90 cm, nặng gần 3 tấn.
Nó và những chiếc quách ở làng Cổ Cồng hoàn toàn khác nhau, sao bác Diêu liên tưởng hay vậy?” Julie háo hức hỏi.“Không hổ là cháu gái anh Lâm nhỉ.” Bà Diêu cười mỉa “Đã sủa ngu còn sủa to.”Nghe đến đây tôi vỗ đùi thầm nhủ, thấy chưa, đây đúng là bà Diêu mà tôi biết.Những người trẻ được nuông chiều tử tế giận tím mặt, đặt vào bình thường chắc tự ái bỏ đi luôn, còn trong hoàn cảnh đứng dưới mái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-dia-vui-thay/680336/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.