Diệp Khê đang tìm Tiêu Dực, thình lình nghe sau lưng có giọng nói quen thuộc gọi hắn: “Khê Nhi.”
Hở? Diệp Khê quay đầu lại: “Thê chủ, ngài làm sao có thể ở phía sau ta vậy? Làm cho ta đều không có nhìn thấy ngài.”
“Hôm nay Khê Nhi có mệt mỏi không?”
“Không mệt mỏi.” Diệp Khê lắc đầu, hôm nay có thật nhiều người nói chuyện với hắn, hắn phát hiện bọn họ cũng đều không hung dữ, hắn thật vui vẻ.
“Ta ngồi ở đây với Khê Nhi được không?”
Diệp Khê còn chưa nói thì An đại thúc vừa ngồi xuống nhân tiện nói: “Tiêu tiểu thư, ngươi là nữ nhân một nhà, sao có thể ngồi nơi này chứ, ngươi đến bàn Tiểu Nguyệt đi.”
Diệp Khê nhìn nhìn về phía bên kia, cũng lắc đầu nói: “Thê chủ vẫn là đi qua bàn Đàm tiểu thư đi.”
Tiêu Dực nhíu nhíu mày, ở nơi nông thôn mặc dù nam khách và nữ khách không có tránh mặt tách ra hai cái sân, nhưng là vẫn phân cái bàn. Cô lo lắng Diệp Khê sợ người lạ, không có cô ở bên cạnh sẽ không cảm giác an toàn, hiện tại xem ra là cô lo lắng quá nhiều.
“Tiêu tú tài, ngươi không phải là luyến tiếc Diệp ca nhi nhà ngươi, lúc nào cũng khắc khắc đều phải dán vào chứ?” Nam nhân ngồi cùng bàn trêu ghẹo, lập tức có một người khác tiếp lời: “Cũng không phải chỉ như thế thôi, vừa rồi ở trong phòng bếp, Tiêu tú tài đi qua đi lại nhìn vài lần, hì hì!”
Diệp Khê bị trêu ghẹo đỏ mặt, đưa tay đẩy đẩy Tiêu Dực: “Thê chủ, ngài mau đi thôi.”
Đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-duong-khe-ca/809397/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.