Sở Phong kinh ngạc, cẩn thận quan sát nhưng động tác trong tay vẫn không ngừng. Hắn mở đủ không gian bên trong hộp đá, phát hiện mép hộp đá rất cứng, ngay cả thanh đoản kiếm cũng không làm gì được nó.
Dọn dẹp sạch sẽ, hắn cầm lấy hộp đá, bên trên vách hộp có một số hoa văn mơ hồ, là thiên nhiên hình thành sao?
Rất nhanh, hắn ý thức được, đây mới là diện mạo thật sự của hộp đá. Chính giữa hộp đá đều được dùng loại đá rất bình thường trám vào, vì thế mới bị thanh đoản kiếm đào rỗng.
Chất liệu chân chính của hộp đá, ngay cả thanh đoản kiếm màu đen cũng chẳng làm gì được nó.
Hoàng Ngưu đến gần nhìn hộp đá, rồi lại nhìn vật liệu đá bị đào ra, gương mặt trịnh trọng vô cùng.
Nó cúi đầu, dùng móc nâng hộp đá lên, cẩn thận nghiên cứu, sau đó nghiền nát vật liệu đá rồi đưa lên miệng nếm nếm, trong khoảnh khắc liền biến sắc.
Nó viết xuống một hàng chữ trên mặt đất.
Cùng lúc đó, điện thoại của Sở Phong vang lên. Sau khi kết nối, bên kia truyền đến giọng nói của Lâm Nặc Y, đơn giản mà bình thản: “Ngày mai tôi sẽ đến núi Thái Hành Sơn.”
Vừa rồi, ba chữ “lão yêu bà” suýt chút nữa bị Sở Phong thốt ra miệng. Lời vừa đến khóe miệng, hắn đã vội dừng lại, vì lần này không phải là cô gái kia.
Lâm Nặc Y nói rất ngắn gọn, giọng điệu bình thản. Cũng giống như lần trước, cô vẫn có khoảng cách, khiến người ta cảm thấy xa lạ.
Sở Phong cũng vẫn dửng dưng, nói muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-khu/1483612/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.