“Chuyện này về sau hẳn nói.
Cửu thúc Cửu thẩm còn chưa quay về, không có sự cho phép của chúng ta, không cho ngươi tuỳ tiện rời khỏi Thanh Long đảo.
Cẩn thận làm việc, Cửu thúc Cửu thẩm ở tập kích quấy rối địch ở hậu phương, làm ổ của kẻ địn giảo long trời lở đất.
Nói không chừng sẽ nhắm vào tộc nhân Vương gia chúng ta.”“Vâng, tôn nhi ghi nhớ trong lòng.”Vương Hữu Vi liên thanh đáp ứng, chu dù Vương Thanh Linh không nói, hắn cũng sẽ không tự tiện rời khỏi phường thị.Vương Thanh Linh đang muốn nói thêm chút gì đó, một tiếng động tĩnh rất nhỏ từ bên trong lòng Diệp Hải Đường truyền đến.
Diệp Hải Đường lấy ra một ô hắc sắc pháp bàn, mày liễu hơi nhíu.“Làm sao vậy? Hải Đường biểu muội, xảy ra chuyện gì?”Vương Thanh Linh thân thiết hỏi, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên trước khi rời khỏi, dặn dò Vương Thanh Linh chiếu cố cho Diệp Hải Đường.Diệp Hải Đường lắc đầu nói: “Không có chuyện gì, có một vị đạo hữu hẹn ta gặp mặt, đàm một chút việc.”“Nếu gặp được chuyện gì phiền toái không giải quyết được, ngươi nhớ nói rõ cho chúng ta.
Chúng ta là người một nhà, Thanh Long thượng nhân chính mồm hứa hẹn, nếu chúng ta gặp được huyện gì phiền toái không giải quyết được, có thể mời hắn hỗ trợ.”“Đúng vậy! Biểu cô, tổ phụ tổ mẫu lập hạ công tích lớn như vậy, nếu thật sự có ngươi làm khó dễ ngươi, ngươi không phải sợ.
Cứ nói ra, chúng ta sẽ giúp ngươi.”Vương Thu Minh lên tiếng nói phụ hoạ.Diệp Hải Đường cười gật đầu nói: “Yên tâm đi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1189385/chuong-1444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.