Ô Dao Nhi còn chưa nã xuống đất, khí tức của Vương Trường Sinh nhanh chóng uể oải xuống, khí tức Uông Như Yên chợt tăng vọt lên, một cỗ tiếng cầm dồn dập vang lên, từng cỗ âm ba vô hình b ắn ra, tốc độ phi thường.Vương Trường Sinh và Uông Như Yên phối hợp rất nhiều lần, rất ăn ý.Ô Dao Nhi dám thân cận công kích bọn họ, quả thực là tìm cái chết.Tay áo Vương Trường Sinh run lên, chín viên định hải châu hoá thành chín đạo lam quang, ném về phía Ô Dao Nhi.Nếu ra tay, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tự nhiên sẽ không lưu thủ.Một đạo tiếng hô có chút quái dị từ đáy biển truyền đến, một đạo thuỷ trụ vô cùng to lớn từ dưới đáy biển bay ra, đánh về phía âm ba vô hình.Oành đùng đùng!Thuỷ trụ bị đánh trúng vỡ nát, âm ba vô hình tiếp tục đánh về phía Ô Dao Nhi.Một đạo hồng sắc độn quang bay vút qua, cuôn cuộn nổi lên Ô Dao Nhi, tránh được âm ba vô hình.Âm ba vô hình xẹt qua ngân sắc thuẫn bài.
Ngân sắc thẫn bài độn tốc tạ liệt, hoá thành một đống vụn gỗ nhỏ, nhập vào bên trong đám yêu thú.
Từng mảng yêu thú cấp thấp phát ra một trận tiếng kêu thảm thiết, ngã xuống, bên ngoài không có một chút vết thương nhưng bênt rong ngũ tạng lục phủ toàn bộ bị chấn nát.Hồng quang chợt loé, hiện ra bóng người Ô Nguyệt, ánh mắt của nàng âm trầm, nhìn Ô Dao Nhi đang hấp hối trong lòng, ánh mắt phượng tràn đầy sát ý.“Thể tu!”Ô Dao Nhi tay phải chỉ về phía Vương Trường Sinh vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1190109/chuong-1381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.