Tiêu Diêu Kiếm Tôn thở dài một hơi, nhặt lên trữ vật châu màu lam, rồi đi ra ngoài.“Diệp đạo hữu, nhanh như vậy liền đi? Lâm sư tỷ tính tình ngươi cũng biết, ngươi thông cảm một chút.”Thiếu phụ váy xanh cười nói.Tiêu Diêu Kiếm Tôn gật đầu, lấy ra một chuỗi vật châu màu lam, đưa cho thiếu phụ váy xanh thành khẩn nói: “Lý phu nhân, phiền toái ngươi rồi.
Giúp ta mang chỗi trữ vật châu này giao cho Tư Nhược.
Ta cho nàng đồ vật, nàng đều không chịu.”“Tính tình Lâm sư tỷ ngươi cũng biết, ta hết sức đi.
Diệp đạo hữu, ngươi đừng nản chí, ta tin tưởng Lâm sư tỷ sớm muốn gì cũng sẽ tha thứ cho ngươi.”“Hy vọng vậy.
Nhiều năm như vậy, tính tình của nàng vẫn là như vậy, ta sẽ không quấy rầy các ngươi nghỉ ngơi, cáo từ.”Tiêu Diêu Kiếm Tôn chân vừa mới rời đi, thiếu phụ váy xanh quay lưng đi vào lầu các.Nhìn thấy chuỗi trữ vật châu trên tay thiếu phụ váy xanh, Lâm Tư Nhược sắc mặt nhất thời lạnh xuống, cau mày nói: “Lý sư muội, ngươi làm gì mà nhận đồ của hắn? Khiến cho ta giống như ăn xin hắn.
Nếu để cho con hồ ly tinh kia biết, lại sẽ nói ba đạo tứ.
Hừ, ta không cần phải đáng thương với bọn họ.”Thiếu phụ váy xanh cười khổ một chút, thờ dài nói: “Lâm sư tỷ, ngay cả Diệp đạo hữu có muôn vàn không phải, ngươi không vì suy nghĩ của mình, thì cũng nên suy nghĩ cho tương lai Mị Nhi.
Mị Nhi sắp Kết anh, cần lượng lớn tu tiên tài nguyên.”“Ta tự mình chiếu cố tốt cho Mị Nhi.
Lý sư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1190169/chuong-1351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.