"Thì ra là thế, khó trách."Vương Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ, khó trách được trước kia Tử Nguyệt tiên tử đều không có sử dụng qua thần thông này.
Đương nhiên, khả năng Tử Nguyệt tiên tử có khó khăn khó nói, không, không nghĩ truyền thụ, Vương Trường Sinh cũng không truy hỏi thêm.“Điền sư muội, nếu tìm được Trấn Hải tông chi dỉ thì ngươi định làm gì bây giờ? Hay là ở lại trong di chỉ tu luyện?”Uông Như Yên mở miệng hỏi, có một toà linh mạch bậc năm cỡ hòn đảo, còn có Trấn Hải tông hơn vạn năm tích góp từng tí một tài vật, Uông Như Yên cũng không dám nói là mình không động tâm.“Tự nhiên là ở lại di chỉ tu luyện, ta chỉ muốn báo thù rửa hận.
Ta rất ít quản sự, cũng không thích quản sự.
Nếu các ngươi cần ta hỗ trợ, ta có thể hỗ trợ, không cần ta hỗ trợ thì đừng làm phiền ta thanh tu.”Tử Nguyệt tiên tử lời này nói rất rõ ràng.
Nàng không tham luyến quyền thế.
Nếu là Vương gia muốn tiếp quản Trấn Hải tông thì nàng không có ý kiến.
Nếu cần nàng hỗ trợ, nàng cũng sẽ không chối từ.Vương Trường Sinh gật gật đầu cười nói: “Chúng ta hiểu rồi, chờ chúng ta xử lý xong tộc vụ, lập tức cùng ngươi tiến đến Vạn Quỷ hải vực.”“Được.
Ta đi về trước tu luyện.
Thời điểm xuất phát, cho ta biết một tiếng là được.”Tử Nguyệt tiên tử nói xong lời này liền đứng dậy rời khỏi.Trong một toà sân yên tĩnh, Vương Minh Nhân đang chỉ điểm hậu bối luyện khí, trong khoảng thời gian này, hắn không ít dạy hậu bối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1190215/chuong-1307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.