Ba người Vương Thanh Thiến cảm nhận được khí thế kinh người của lôi vân, vẻ mặt đại biến, ba người đều bay ra xa.“Sao lại thế này? Dựa theo điển tịch ghi lại, lôi kiếp kết anh sẽ không lớn như vậy.
Dị tượng cũng lớn quá rồi.
Chẳng lẽ Cửu thúc và Cửu thẩm cùng lúc đánh vào Nguyên Anh kỳ?”Vương Thanh Linh có chút hoang mang nói.“Cái này…khó mà nói, thật đúng là rất có khả năng.”Trong nhận thức của bọn họ, Nguyên Anh tu sĩ đều đơn độc kết anh, rất ít người kết anh cùng lúc, chỗ ở cũng sẽ tách ra.
Nhưng Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cũng không tách nhau ra, kết anh gây ra dị tượng lớn như vậy, khó tránh khỏi làm bọn họ hoài nghi.“Tổ tông phù hộ, hy vọng cha mẹ thuận lợi tiến vào Nguyên Anh kỳ đi!”Vương Thanh Thiến lẩm bẩm, vẻ mặt lo lắng.Mây đen kịch liệt quay cuồng, tiếng nổ lôi minh vang lớn.
Mấy tia chớp thô to màu bạc bay ra từ bên trong mây đen, bổ về phía trang viên.“Oành đùng đùng!”Một toà kiến trúc trực tiếp bị bổ thành phế tích, bụi đất bay lên mù mịt.Thấy một màn như vậy, Vương Thanh Linh có thể xác định Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đồng thời đánh sâu vào Nguyên Anh kỳ.
Loại tình huống này, nàng vẫn là lần đầu tiên gặp, cũng chưa bao giờ xem được trong điển tịch.Lôi vân đen kịt quay cuồng một trận, một mảng lớn tia chớp màu bạc hạ xuống, số lượng còn hơn ban nãy nhiều.Trong lòng Vương Thanh Thiến căng thẳng, lôi kiếp của Vương Trường Sinh và Uông Như Yên lớn hơn không chỉ gấp đôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1190252/chuong-1276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.