Lúc này, tấm gương màu tím ở đỉnh đầu Diệp Vân Hải hiện ra một đám lửa màu tím, tản mát ra sóng nhiệt ngập trời.
Hào quang màu tím lóe lên, một cột lửa màu tím to bằng vại nước bắn ra, nháy mắt đã đến trước mặt Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.
Một tiếng nổ thật lớn vang lên, một mảng lớn lửa màu tím bao phủ vợ chồng Vương Trường Sinh, đồng thời toát ra một mảng lớn sương mù.
Mấy món pháp bảo linh quang lấp lánh bắn nhanh đến, như tia chớp nhập vào trong sương mù, chưa truyền ra chút tiếng vang nào.
Phương hướng trái ngược, nước biển kịch liệt quay cuồng, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên từ đáy biển chui ra, bọn họ chưa hề tổn hại gì.
Tiếng tỳ bà trở nên bi tráng, cho người ta một loại cảm giác đặt mình trong chiến trường.
Tu sĩ Trúc Cơ cá biệt chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, chợt xuất hiện ở trên một mảng đồng bằng hoang vắng, nằm trên mặt đất là lượng lớn thi thể, máu chảy thành sông, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm.
Hàng chục vạn binh sĩ đang chém giết, tiếng hô giết rung trời.
“Giết, giết, giết.
”Một luồng sát ý ngập trời truyền vào đầu óc hắn, chiếm cứ chủ đạo, đôi mắt hắn trở nên đỏ bừng, một đệ tử Tử Vân các lấy ra pháp khí, bổ về phía đồng môn của mình.
Ánh mắt của năm tu sĩ Trúc Cơ biến thành đỏ như máu, nhao nhao công kích đồng bạn của mình.
Đệ tử Tử Vân các căn bản không thể ngờ được đồng môn sẽ công kích mình,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1190867/chuong-932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.